Xúc động với bức thư mẹ gửi con trai ngày khai trường

0
17021

“Trong những năm tháng còn là học sinh mẹ chỉ mong rằng mỗi ngày đến trường của con đều là những ngày hạnh phúc. Con hãy tận hưởng hết những niềm vui mà thầy cô và nhà trường mang đến cho con.”

Trước thềm năm học mới, một người mẹ đã gửi những dòng tâm sự cho cậu con trai của mình. Bức thư không nặng nề, không giáo huấn, chỉ là những câu chuyện kể, thực tế và chân tình nhưng chất chứa nhiều tâm tư gửi gắm đến con trai.

Vào ngày khai trường của con mẹ đã gửi bức thư khiến nhiều người xúc động (Ảnh minh họa)

“Con trai yêu dấu!

Ngày mai lại là ngày khai giảng năm học mới. Với con có lẽ đã quá quen thuộc, vì đã là năm thứ 10 rồi. Con trai mẹ giờ đây đã một mình tự đến trường ngày khai giảng,  không còn cái ngày mà mẹ đưa con đến, con nép sau lưng mẹ bẽn lẽn, nước mắt lưng tròng khi phải xa mẹ ngày đầu tiên đi học… Nhìn con hào hứng đạp xe cùng chúng bạn, háo hức ngày tựu trường làm mẹ mừng vì con trai mẹ đã lớn, nhưng cũng nhiều nỗi lo đan xen…

Mẹ nhớ khi mẹ bằng tuổi con, chỉ vì định hướng nghề cho mẹ mà ông bà ngoại đã có một trận xung đột nảy lửa. Bà ngoại định hướng nghề nghiệp, còn ông ngoại lại bảo tùy cho mẹ tự quyết. Bà ngoại bảo “Nó biết gì mà quyết!”, ông ngoại lại bảo “Sao lại không biết, cứ dạy nó thành người, đứa có tố chất, học gì làm gì mà chả được!”.

Giờ này đây, câu hỏi lớn nhất mà mẹ vẫn trăn trở cho con là: Dạy con làm người để con tự định hướng nghề hay áp đặt cho con một cái nghề ngay từ bây giờ?

Nhất nghệ tinh nhất thân vinh, ông bà ngày xưa vẫn dạy thế, một nghề cho chín còn hơn chín nghề. Thực ra cái gì ông cha nhiều đời đúc kết thì không thể sai được. Nhưng có phải chúng ta chưa hiểu hết ý? Hay thời thế đổi thay con nhỉ?

Con là tài sản lớn nhất của người mẹ. Phụ nữ đặt vào con tình yêu, sự sống, ước mơ từ quá khứ, trong hiện tại và tới cả tương lai.

Với con mẹ sẽ luôn là người bạn đồng hành và cùng con chia sẻ mọi thứ

Đã có lúc mẹ lo quá con ạ… Mà không biết mẹ đang lo cho sự mưu sinh để tồn tại của con, sự nghiệp của con, hay đang lo cho chính cái sĩ diện của mẹ và cái “rằng, thì, là, mà” của miệng thế gian… “Con nhà ấy, cha mẹ có học mà con chả ra gì?” Ôi, miệng đời vẫn thường thế!

Hôm qua tình cờ đọc 1 tờ báo có hàng tiêu đề “Những nghề độc trên thế giới“, mới hay, xã hội phát triển, có những nghề đáng sợ như thử nghiệm cần sa, hay đóng vai xác chết trên truyền hình? Các nền văn hóa giao hòa, thì đã có những nghề không phân định biên giới, không phân biệt ngôn ngữ…

Rồi mẹ tự hỏi, nếu nhà nào cũng chỉ mong con cái học đại học để làm thầy, ăn trên ngồi trước thì sao có những người làm thợ lành nghề để thực hiện cái việc chỉ tay năm ngón của người làm thầy? Nếu người người vẫn cứ hãnh diện, con tôi thạc sỹ, bác sỹ, kỹ sư, tiến sỹ, liệu có ai hãnh diện con tôi làm lao công, hộ lý, thợ máy hay bồi bàn?

Hôm nay, mẹ chỉ muốn nói với con thế này:

Những ngày mang thai con, mẹ lo lắm, nghĩ ăn cái này cho con thông minh, uống cái kia cho khỏe mạnh, nhưng rồi chứng kiến bao nhiêu hài nhi ra đời không lành lặn, thì mẹ chỉ mong con ra đời lành lặn, khỏe mạnh.

Cái ngày con bắt đầu đi học, mẹ mua hết sách này sách khác, bắt hết học vẽ đến học đàn, hết bơi đến bóng,  thôi thì ”cầm, kỳ, thi, họa” cho bằng với người ta. Cho đến ngày thấy con cô bạn thân gãy chân vì đá bóng, con ông hàng xóm phát điên vì quá tải học hành, mẹ lại nghĩ, thôi con cứ phát triển bình thường, ngoan ngoãn là được.

Việc học tập cũng cứ theo tự nhiên con nhé, mẹ chỉ mong con có trách nhiệm, biết tự lo khi không có ba mẹ ở bên, sống chan hòa với bạn bè thầy cô…

Còn thì nghề nghiệp ư? Nghĩ cho cùng nghề cũng như là một cái cần câu cá, công cụ để mưu sinh thì nghề gì nuôi sống bản thân, lương thiện, mà con thích là được. Rồi thì làm nghề gì cũng nên toàn tâm toàn ý nhé con! Không có nghề gì là toàn hay, cũng không có nghề gì là toàn dở, chỉ có người làm hay, làm dở thôi! Mẹ chẳng quan trọng con làm thầy hay làm thợ, vì con giỏi con nhờ, con khổ mẹ còn đau lòng hơn.

Đầu năm học mà triết lý dài âu cũng là cái lo của người làm mẹ, con đừng ngán đọc nốt hai câu thơ này nhé!

Sinh ra trong cõi hồng trần

Là người phải lấy chữ nhân làm đầu”

Mẹ lại lo… Cho đến hôm ông ngoại mất, ông đã dặn mẹ “Đời sống không dài, hãy sống tử tế với từng người con gặp, con ạ! Hãy dạy các em và các con con học làm người!”.

Phức tạp quá và cũng khó quá! Phải không con trai của mẹ? Bài học làm người bao giờ mới dạy xong? Mới hay dạy nghề thời gian sẽ ra nghề, dạy làm người dạy mãi đến đến ngàn sau.

Mẹ hi vọng mỗi ngày đến trường con sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc

Và dù thời thế có thay đổi như thế nào đi chăng nữa thì mẹ luôn mong con trai mẹ hãy sống tốt và luôn là một người đàn ông chân chính. Còn bây giờ trong những năm tháng còn là học sinh này thì mẹ chỉ mong rằng mỗi ngày đến trường của con đều là những ngày hạnh phúc. Con hãy tận hưởng hết những niềm vui mà thầy cô và nhà trường mang đến cho con.”

Một năm học mới lại bắt đầu, các con sẽ bước vào năm học với rất nhiều niềm vui sự hứng khởi. Nhưng bên cạnh đó sẽ là những áp lực đến từ kiến thức, thi cử mà con sẽ phải đối mặt. Do vậy bố mẹ thay vì đặt mục tiêu thì hãy luôn đồng hành cùng con trên suốt hành trình học tập, hãy luôn là bạn của con bố mẹ nhé.

Hocmai.vn Tổng hợp 

>>> Xem thêm: Cha dặn con gái: Lớp 9 không chỉ là năm cuối cấp